Buổi sáng mùa hè có ánh nắng chưa quá gắt, nhưng tiết trời đã đủ oi ả để các bà, các chị ra đường mặc sẵn áo và khẩu trang chống nắng. Hàng rau sớm đang dọn hàng, nhường chỗ cho bà Vũ Thị Liên (quận Hai Bà Trưng) bắt đầu công việc của mình: hàn nhựa.
Bà Vũ Thị Liên chia sẻ: “Tôi thường đến làm lúc 7 giờ rưỡi sáng, làm đến 1-2 giờ chiều. Tôi làm nghề từ năm 1990. Một mình tôi nuôi hai đứa con nên chọn nghề này, vốn liếng không phải đầu tư nhiều. Hai chị em làm cùng nhau, nghề này phải tháo lắp nên cần có đàn ông".
“Hai chị em làm từ những năm 1990-1991. Chị không tháo được những xe khó nên mình phải tháo lắp hết”, ông Vũ Việt Hùng - em trai bà Liên cho hay.
Ngày trước, khi thị trường xe máy nhập khẩu phát triển, nghề hàn nhựa được coi là “dễ kiếm tiền”. Không cần vốn, chỉ cần chăm chỉ, những người thợ hàn như chị em bà Liên bận rộn tối ngày. Ông Nguyễn Minh Hoàn (quận Hai Bà Trưng) cho rằng: “Giờ rất khó tìm người làm nghề này. May là mình ở đây, họ cũng làm ở đây nên tiện tìm".
Giản dị, khiêm nhường và kiên trì — nghề hàn nhựa giữa
phố Hà Nội như một lát cắt nhỏ của đời sống đô thị đang dần chuyển mình. Ông Hùng chia sẻ, khi không có khách, chị em ngồi "buôn" với nhau, khi có khách lại ngồi làm. Nếu không có trí tưởng tượng, ông Hùng cho rằng không thể làm được nghề này vì "chẳng ai dạy, phải tự mình mày mò ra, phải chịu nóng thì mới làm được".
Khi không có khách, bếp dầu được vặn xuống, chiếc ô được bật lên để ngăn bớt cái nắng của ngày hè. Nghề hàn nhựa không ồn ào, không rực rỡ. Giữa Hà Nội bộn bề đổi thay, nó vẫn hiện hữu như một minh chứng giản dị cho sự bền bỉ của lao động thủ công, của những con người yêu nghề và yêu cả những điều bé nhỏ cũ kỹ.
Giữa vô vàn lựa chọn thay thế rẻ tiền, vẫn có những người chọn cách giữ lại vật cũ và tìm đến đôi bàn tay dày dặn kinh nghiệm của người thợ hàn nhựa ở phố Nguyễn Công Trứ. Nghề xưa cũ này chẳng có nhiều người làm. Có những ngày, chị em bà Liên đông khách hơn thường lệ. Những cuộc trò chuyện liên tục bị ngắt quãng bởi bà Liên phải đón khách và làm hàng. Trưa hè, ngoài phố thưa vắng người hơn. Dọc theo các con phố, nếu để ý kỹ, đâu đó bên đường có chiếc yếm nhựa thì chắc chắn, đó là nơi nghề hàn nhựa vẫn được duy trì.