Mưa xuân giăng giăng
Mỗi độ xuân về, có người lại ngâm ngợi câu thơ: “Mạc vị xuân tàn hoa lạc tận/Đình tiền tạc dạ nhất chi mai”. Cành mai của thiền sư Mãn Giác đã nở từ gần một thiên niên kỷ trước, trong một câu kệ quá đẹp và hàm ý thì mênh mông. Hình tượng dịu dàng của niềm lạc quan vô biên mà tĩnh tại trước dòng thời gian vô thủy vô chung ấy cứ trở đi trở lại, như một nụ cười mùa xuân tặng cho con người và vạn vật. Lặng lẽ, mai vàng mang xuân đến. Lặng lẽ, mai vàng làm người ta rưng rưng…