Tiểu thuyết ‘Tuổi thơ dữ dội’ (phần 49) - Phùng Quán Tiểu thuyết ‘Tuổi thơ dữ dội’ (phần 49) - Phùng Quán Mang mật danh M13, Kim “điệu” (Lê Kim) nhận nhiệm vụ đánh cắp bản đồ bố phòng chiến khu Hòa Mỹ. Dù ngụy trang khéo léo, hắn vẫn day dứt trước ánh mắt nghi hoặc của Bồng và Rắn.
Tiểu thuyết ‘Tuổi thơ dữ dội’ (phần 48) - Phùng Quán Tiểu thuyết ‘Tuổi thơ dữ dội’ (phần 48) - Phùng Quán Gặp vú nuôi và chị gái do cha gửi tới, Quỳnh từ chối mọi quần áo, thuốc men, rồi hát “Sông Ô Lâu kháng chiến” trước khi gục xuống vĩnh viễn.
Tiểu thuyết ‘Tuổi thơ dữ dội’ (phần 47) - Phùng Quán Tiểu thuyết ‘Tuổi thơ dữ dội’ (phần 47) - Phùng Quán Khi cha mẹ gửi thư xin Quỳnh về Thụy Sĩ chữa bệnh, Ban chỉ huy trung đoàn tranh luận gay gắt; bác sĩ Thiền khẳng định phải tôn trọng quyền lựa chọn của em.
Tiểu thuyết ‘Tuổi thơ dữ dội’ (phần 46) - Phùng Quán Tiểu thuyết ‘Tuổi thơ dữ dội’ (phần 46) - Phùng Quán Bác sĩ Lê Khắc Thiền, trí thức từng học y ở Pháp, xúc động khi biết tác giả “Sông Ô Lâu kháng chiến” là cậu bé 13 tuổi đầy nghị lực.
Tiểu thuyết ‘Tuổi thơ dữ dội’ (phần 45) - Phùng Quán Tiểu thuyết ‘Tuổi thơ dữ dội’ (phần 45) - Phùng Quán Bồng mạo hiểm lặn giữa sông Cầu Nhi để tìm lại khẩu tiểu liên rơi, suýt chết đuối vì kiệt sức — hành động liều lĩnh nhưng đầy quyết tâm khiến đồng đội không khỏi xúc động.
Tiểu thuyết ‘Tuổi thơ dữ dội’ (phần 44) - Phùng Quán Tiểu thuyết ‘Tuổi thơ dữ dội’ (phần 44) - Phùng Quán Trong trận đánh đồi đất đỏ, Bồng dũng cảm leo lên cột cờ giật lá cờ tam tài của địch giấu quanh bụng để mong sau này may quần áo. Nhưng vì ham giữ chiến lợi phẩm riêng, Bồng suýt để thất lạc một khẩu súng mortier.
Tiểu thuyết ‘Tuổi thơ dữ dội’ (phần 43) - Phùng Quán Tiểu thuyết ‘Tuổi thơ dữ dội’ (phần 43) - Phùng Quán Mừng và Quỳnh 'Sơn ca' được giao nhiệm vụ liên lạc trong chiến khu. Quỳnh bị thương ở chân nhưng kiên quyết không chịu rời đơn vị dù gian khổ và nguy hiểm. Hình ảnh cậu bé chống nạng ca hát, sáng tác nhạc giữa núi rừng kháng chiến gây xúc động người nghe.
Tiểu thuyết ‘Tuổi thơ dữ dội’ (phần 42) - Phùng Quán Tiểu thuyết ‘Tuổi thơ dữ dội’ (phần 42) - Phùng Quán Hiệu cắt tóc của ông Đẫn trở thành nơi vui nhộn với những câu chuyện ngược đời khiến cả chiến khu cười nghiêng ngả. Tư 'giác' cũng học theo, mở tiệm cắt tóc cho đồng đội, vừa vụng về vừa dí dỏm.
Tiểu thuyết ‘Tuổi thơ dữ dội’ (phần 41) - Phùng Quán Tiểu thuyết ‘Tuổi thơ dữ dội’ (phần 41) - Phùng Quán Sau khi hạ gục được Nguyễn Trì, Lượm và Thúi chạy xuyên qua cánh đồng tiếp tục trốn chạy. Giữa đường, hai đứa gặp lại Lép 'sẹo' sau một thời gian mất tích. Lép kể lại hành trình thoát tù, còn mang theo được khẩu tiểu niên. Ba đứa vui mừng ôm nhau khóc rồi bàn cách vượt sông An Cự đến chiến khu.
Tiểu thuyết ‘Tuổi thơ dữ dội’ (phần 40) - Phùng Quán Tiểu thuyết ‘Tuổi thơ dữ dội’ (phần 40) - Phùng Quán Lượm tìm cách cải trang để trốn thoát khỏi nhà tù. Cậu đào lại bộ quần áo cũ giấu trong hố rác, khoác ra ngoài áo tù rách nát rồi giả dạng người bán hàng rong đi bán kẹo gừng. Cùng với Thúi, cả hai đóng vai bán hàng rong, thận trọng băng qua đường, giữ đúng khoảng cách để tránh bị lộ. Trên đường, Lượm bất ngờ chạm trán kẻ phản bội là Nguyễn Trì.
Tiểu thuyết ‘Tuổi thơ dữ dội’ (phần 39) - Phùng Quán Tiểu thuyết ‘Tuổi thơ dữ dội’ (phần 39) - Phùng Quán Lượm, Lép 'sẹo' và Thúi được đưa vào làm việc tại văn phòng tên quan Hai. Trong lúc làm vệ sinh, Lượm quan sát, tính toán đường thoát hiểm và tìm cơ hội đoạt súng. Ba đứa bàn kế hoạch đánh thuốc ngủ lính gác bằng chai rượu đánh cắp hoà thuốc ngủ để hắn ngủ say, tạo điều kiện cho Lượm hành động.
Tiểu thuyết ‘Tuổi thơ dữ dội’ (phần 38) - Phùng Quán Tiểu thuyết ‘Tuổi thơ dữ dội’ (phần 38) - Phùng Quán Lượm nung nấu ý định vượt ngục. Sau hai lần thất bại, cậu quyết định phải chờ thời cơ và chọn đúng lúc có tù da đen đến thay thế để ra tay. Khi được giao vào phòng làm việc của viên đội, Lượm khéo léo tạo tình huống mở cửa sổ để gió bay giấy tờ rồi nhanh mắt phát hiện công văn ghi rõ ngày 20/6 sẽ có tù da đen đến. Cậu lập tức lên kế hoạch trốn vào ngày 18.
Tiểu thuyết ‘Tuổi thơ dữ dội’ (phần 37) - Phùng Quán Tiểu thuyết ‘Tuổi thơ dữ dội’ (phần 37) - Phùng Quán Lép 'sẹo' bị bệnh nặng, tưởng như không qua khỏi nhưng nhờ có Lượm liều lĩnh lấy trộm được thuốc quý để cứu hắn. Ban đầu Lép 'sẹo' nghĩ Lượm có ý đồ xấu với mình, nhưng khi hiểu ra thì xúc động uống hết thuốc. Nhờ đó, chỉ vài hôm sau hắn khỏi bệnh khiến cả bọn lính ngục kinh ngạc. Sau cơn thập tử nhất sinh, tính cách Lép 'sẹo' thay đổi hẳn.
Tiểu thuyết ‘Tuổi thơ dữ dội’ (phần 36) - Phùng Quán Tiểu thuyết ‘Tuổi thơ dữ dội’ (phần 36) - Phùng Quán Ở nhà tù, trong lúc lén lấy trộm bánh, Lượm bị chó becgie dữ tấn công suýt mất mạng, nhưng nhờ giữ bình tĩnh, em đã thoát nạn. Nhờ vậy, tù nhân sau này bớt sợ chó và có cơ hội lấy thêm lương thực. Tại đây, Lượm vừa lo toan kế hoạch vượt ngục, vừa chăm sóc đồng đội, dạy chữ, tìm cách lấy thuốc lén từ bưu phẩm mang về cứu các bạn bệnh tật.
Tiểu thuyết ‘Tuổi thơ dữ dội’ (phần 35) - Phùng Quán Tiểu thuyết ‘Tuổi thơ dữ dội’ (phần 35) - Phùng Quán Một buổi sáng, khi bọn lính làm lễ kéo cờ cẩu thả, một anh tù điên đã lớn tiếng châm biếm khiến cai ngục nổi giận. Tình huống này vô tình phơi bày sự hèn kém của cai ngục trước mặt một viên sĩ quan Pháp phụ trách nhà lao, khiến hắn bị quất roi nhục nhã.