Một ngôi nhà chỉ là không gian vật chất, nhưng một tổ ấm là nơi chứa đựng những cảm xúc mà cả hai vun đắp. Đàn ông có thể đi xa để kiếm tiền, chinh phục những hoài bão ngoài kia nhưng điều họ cần nhất vẫn là một nơi yên bình để quay về. Phụ nữ có thể chịu đựng những vất vả trong đời nhưng điều họ mong mỏi là một người chồng mà khi rời xa, lòng họ không ngừng hướng về.
Cuộc sống vốn dĩ chẳng dễ dàng và hôn nhân lại càng không phải là chuyện màu hồng. Nhưng điều quan trọng nhất không phải là tránh khỏi những va vấp, mà là học cách làm cho nhau muốn ở lại, muốn trở về.
Người ta hay nói, hạnh phúc của một người đàn ông không phải chỉ ở thành công ngoài xã hội, mà còn ở nụ cười của người phụ nữ họ yêu khi trở về nhà. Một người vợ không cần phải hoàn hảo, nhưng cần đủ tinh tế để trở thành lý do khiến chồng muốn trở về.
Đừng để căn nhà trở thành nơi chỉ toàn những lời cằn nhằn, trách móc. Cuộc sống đã đủ áp lực, đừng biến gia đình thành nơi chất chứa thêm những mỏi mệt. Một người vợ khéo léo không phải là người luôn nhún nhường hay chịu đựng, mà là người biết lắng nghe, biết khi nào cần dịu dàng, khi nào cần mạnh mẽ, và khi nào nên để chồng có không gian riêng.
Đàn ông đôi khi rất đơn giản. Họ không cần một người vợ quá giỏi giang, nhưng cần một người phụ nữ có thể khiến họ cảm thấy an toàn khi trở về. Một bữa cơm ấm cúng, một nụ cười đón chào nơi cửa, một câu nói "Anh về rồi à?" tưởng chừng giản dị nhưng lại là thứ níu giữ trái tim đàn ông mạnh mẽ hơn bất kỳ điều gì khác.
Người vợ nào cũng mong chồng thành đạt, mong chồng bước ra ngoài được mọi người kính trọng. Nhưng quan trọng hơn, họ mong chồng là người mà khi rời đi, họ cảm thấy trống vắng, mong ngóng.
Người chồng không cần là anh hùng trong mắt cả thế giới, nhưng hãy là người đặc biệt trong mắt vợ mình. Đừng chỉ biết lao ra ngoài kiếm tiền mà quên mất những phút giây bên người phụ nữ đã dành cả tuổi xuân cho mình. Một cái ôm trước khi đi làm, một tin nhắn đơn giản trong ngày hay một cử chỉ quan tâm nhỏ cũng đủ khiến vợ cảm thấy ấm áp.
Đàn ông đôi khi nghĩ rằng, chỉ cần mang tiền về là đủ. Nhưng phụ nữ không chỉ cần vật chất, họ cần cảm giác được yêu thương, được tôn trọng. Đừng để vợ mình cảm thấy cô đơn ngay trong chính cuộc hôn nhân của mình. Hãy cho cô ấy lý do để mỗi sáng khi chồng rời đi, cô ấy vẫn mong chờ đến giây phút anh trở về.
Hôn nhân giống như một ngọn lửa. Nếu không được giữ gìn, lửa sẽ tàn. Nếu chỉ một người cố gắng, lửa có thể bùng cháy trong phút chốc rồi lại lụi tàn trong thất vọng. Hạnh phúc không tự nhiên mà có. Nó cần cả hai cùng vun đắp. Một người vợ không thể cứ mãi giữ lửa khi người chồng chẳng bận tâm. Và một người chồng cũng không thể mong vợ luôn dịu dàng khi mình vô tâm, hời hợt.
Đừng bao giờ ngừng yêu người bạn đời của mình, ngay cả khi đã kết hôn. Hãy giữ những thói quen tốt đẹp từ thuở yêu nhau. Hãy nói lời yêu thương, hãy dành thời gian cho nhau, hãy đặt mình vào vị trí của nhau để thấu hiểu.
Đừng để những bộn bề của cuộc sống cuốn trôi đi những điều giản dị nhưng ý nghĩa trong hôn nhân. Một tin nhắn chúc ngày mới tốt lành, một cái ôm bất chợt, một buổi tối cùng nhau xem phim hay đơn giản là một buổi dạo chơi… Những điều nhỏ bé ấy có thể tạo nên một hôn nhân bền vững.
Không ai sinh ra đã biết cách trở thành một người vợ hay một người chồng lý tưởng. Nhưng điều quan trọng là cả hai có sẵn sàng học cách yêu nhau mỗi ngày hay không.
Hạnh phúc không nằm ở những điều xa vời, to tát, mà nằm trong chính những khoảnh khắc đời thường. Hạnh phúc là khi người chồng sau một ngày dài vẫn mong trở về nhà, vì biết có một người đang đợi. Hạnh phúc là khi người vợ tiễn chồng ra cửa mà lòng vẫn thấy lưu luyến, mong ngóng từng giây phút được gặp lại.
Hãy là người vợ khiến chồng vui vẻ trở về nhà, và hãy là người chồng khi rời đi khiến vợ nuối tiếc… Vì khi cả hai đều là lý do để nửa kia mong đợi, đó chính là hạnh phúc viên mãn nhất trong đời.
Đức Anh