Yêu nước từ những điều nhỏ bé | Hà Nội tin mỗi chiều

Tình yêu nước hiện diện trong từng hành vi nhỏ bé, trong cách ta đối xử với thành phố, với đồng bào, với chính môi trường quanh mình.

Hà Nội những ngày này khoác lên mình tấm áo rực rỡ. Từ những con ngõ nhỏ ẩn dưới tán xà cừ già, cho đến những đại lộ rộng mở, đâu đâu cũng thấy sắc đỏ của cờ, sắc vàng của sao. Không khí Đại lễ 80 năm Cách mạng tháng Tám và Quốc khánh 2/9 đến gần như một nhịp trống dồn dập, làm tim người thủ đô cũng đập nhanh hơn, náo nức hơn. Trên mạng xã hội, những khung hình đại diện đỏ rực, những dòng chữ giản dị mà xúc động: “Tôi yêu Việt Nam” nối nhau xuất hiện, biến thế giới ảo thành một quảng trường tinh thần, nơi triệu con tim cùng hòa chung một nhịp.

Người Việt Nam vốn dễ rung động trước những biểu tượng thiêng liêng của Tổ quốc. Chỉ một khúc Quốc ca cất lên thôi, bao trái tim đã thấy bồi hồi. Nhưng, có lẽ, điều làm tôi xúc động nhất trong những ngày qua không chỉ là màu cờ hoa hay khí thế diễu binh, mà là những hành động nhỏ bé, giản dị mà lặng lẽ.

Tối 21/8, sau buổi tổng hợp luyện đầu tiên, một đoạn clip ngắn lan truyền khắp mạng xã hội. Hình ảnh chị công nhân môi trường cúi mình thu dọn từng túi rác, từng vỏ chai trong tiếng vỗ tay của đám đông. Khoảnh khắc ấy, ánh sáng điện thoại bật lên, tiếng vỗ tay vang vọng như một lời tri ân dành cho “khối thầm lặng” đang giữ gìn bộ mặt của Thủ đô. Dòng chú thích hóm hỉnh: “Cảm ơn khối thầm lặng đã góp phần làm nên thành công của Đại lễ” như một lời cảm ơn đáng yêu. Trong vài chục giây ngắn ngủi ấy, người ta hiểu rằng đằng sau niềm vui rực rỡ là những giọt mồ hôi thầm lặng, là sự tận tụy không phô trương.

Tối 24/8, sau buổi tổng hợp luyện lần hai, khi dòng người bắt đầu tan, một hình ảnh khác lại hiện lên: từng nhóm bạn trẻ, từng gia đình, lặng lẽ cúi xuống nhặt rác. Vỏ chai, túi nilon, mảnh giấy vụn… tất cả được gom lại trong những chiếc túi mang theo sẵn. Trên mạng, đã có những lời kêu gọi nhau trước đó: “Đi tổng duyệt nhớ mang túi đựng rác nhé đồng bào ơi”. Giữa biển người đông nghịt, những hành động nhỏ bé ấy tỏa sáng lạ thường.

Thế nhưng, trong bức tranh của niềm vui chung ấy, vẫn còn những vết gợn. Hình ảnh nhiều người dân chen lấn, xô đẩy và làm hỏng những chậu hoa cẩm tú cầu xinh xắn được bàn luận nhiều trong hôm nay. Trên nhiều tuyến phố, vẫn còn đó những chai nhựa, túi nilon, gói giấy tồn đọng. Thế là gánh nặng sẽ đổ lên vai lực lượng làm vệ sinh một trường. Và trước khi họ kịp dọn dẹp, những ấn tượng không đẹp có thể sẽ xuất hiện. Đó là chưa kể, nhiều người hiếu kỳ tới mức trèo lên những công trình, cây xanh và nóc xe ô tô…Hình ảnh xấu xí ấy khiến chúng ta thoáng buồn. Vì vậy, để “concert quốc gia” được vui tươi, mỗi người hãy chú ý dọn hai loại rác. Rác thải ngay dưới chân và xung quanh mình. Rác trong ý thức khi tham gia sự kiện đặc biệt quan trọng này.

Yêu nước đâu phải chỉ là tiếng hò reo sau chiến thắng, đâu chỉ là những lá cờ bay trong gió. Yêu nước, ở thời bình, chính là biết giữ lại cho phố phường một chút sạch sẽ, biết đi chậm lại để an toàn cho mình và cho người khác, biết kiềm chế để niềm vui của mình không trở thành nỗi lo cho người khác.

Trong sáng 25/8, Thủ tướng Chính phủ đã ban hành Công điện kêu gọi đồng bào cả nước cùng chung tay, cùng góp sức, thực hiện nghiêm các quy định về an toàn giao thông, phòng chống cháy nổ, giữ gìn vệ sinh môi trường, chăm lo y tế công cộng. Lời kêu gọi ấy cũng chính là một nhắc nhở ân cần: không để xảy ra chen lấn, xô đẩy, không để niềm vui chung bị che lấp bởi những sự cố đáng tiếc. Bởi lẽ, một ngày hội của dân tộc chỉ thực sự trọn vẹn khi niềm vui ấy được gìn giữ nguyên vẹn, không pha lẫn những tiếc nuối với bất cứ ai.

Chúng ta đã từng chứng kiến những đêm cuồng nhiệt bóng đá, khi tiếng hò reo lẫn vào tiếng còi xe rú ga, khi niềm vui vỡ òa nhưng để lại những tai nạn đau lòng. Mỗi bi kịch trên đường sau một đêm mừng chiến thắng là một lời nhắc nhở nghiêm khắc rằng: yêu nước không phải là men say mất kiểm soát, mà là biết dừng đúng lúc, biết đặt sự an toàn của cộng đồng lên trên cảm xúc nhất thời.

Vậy nên, yêu nước không phải là điều gì xa xôi, càng không chỉ nằm trong những ngày lễ trọng. Nó hiện diện trong từng hành vi nhỏ bé, trong cách ta đối xử với thành phố, với đồng bào, với chính môi trường quanh mình. Một lá cờ trên hiên nhà thật đẹp, nhưng sẽ đẹp hơn nếu bên dưới lá cờ ấy là một vỉa hè sạch sẽ. Một tiếng hò reo vang dội thật sôi nổi, nhưng ý nghĩa hơn khi tất cả cùng trở về nhà an toàn, không ai phải gánh chịu mất mát.

Đại lễ 80 năm Cách mạng tháng Tám và Quốc khánh 2/9 đang cận kề. Hà Nội sẽ còn nhiều đêm sáng rực ánh đèn, nhiều ngày tưng bừng cờ hoa, nhiều đoàn người nô nức đổ về. Trong dòng người ấy, mỗi hành động nhỏ của bạn, của tôi, của tất cả chúng ta – từ việc giữ một túi rác nhỏ, đi chậm một vòng xe, nhường nhau một lối đi, hay đơn giản là một nụ cười trên phố đều là góp phần làm nên thành công của ngày hội non sông. Và khi những điều nhỏ bé ấy cộng lại, chúng sẽ trở thành sức mạnh lớn lao. Để trong mắt bạn bè quốc tế, Việt Nam không chỉ là một đất nước từng kiên cường trong lịch sử, mà còn là một dân tộc văn minh, trách nhiệm và giàu lòng tự trọng hôm nay. Bởi yêu nước, suy cho cùng, không chỉ là cờ hoa và khẩu hiệu. Yêu nước là sống có trách nhiệm từng ngày, từng giờ.

Bài viết hay? Hãy đánh giá bài viết

  • Quan tâm nhiều nhất
  • Mới nhất

15 trả lời

15 trả lời