Vòng ôm kỳ diệu

Có những điều tưởng chừng rất nhỏ bé – một ánh mắt, một cái nắm tay… hay một vòng tay ôm thật chặt – lại có sức mạnh kỳ diệu hơn cả lời nói.

Trong vòng tay của mẹ, mọi lo toan như tan biến, mọi tổn thương như được xoa dịu. Và trong vòng ôm của con, người mẹ cũng tìm thấy sự chữa lành, tiếp thêm năng lượng để bước tiếp hành trình làm mẹ nhiều gian khó nhưng cũng thật nhiệm màu.

Một vòng tay ôm tưởng chừng giản đơn, nhưng lại ẩn chứa nhiều sức mạnh. Giữa cuộc sống đầy lo toan này, mỗi cái ôm được trao đi – đôi khi – cũng chính là ta đang trao nhau niềm tin, sự sống và cả yêu thương...

Sau một tuần đi công tác xa, chị nhớ con đến thắt lòng. Vừa về tới đầu ngõ, con gái lớn chạy ra ôm chặt lấy chị rồi thủ thỉ: Con nhớ mẹ lắm! Cô con gái thứ hai năm nay mới lên 4 tuổi, thấy chị gái ôm mẹ cũng chạy lại đòi ôm. Chị đưa tay ôm trọn hai con vào lòng mà cảm xúc yêu thương dâng trào lên khóe mắt.

Ôm và được ôm là một biểu hiện tự nhiên của con người trong cuộc sống. Mỗi kiểu ôm đều chứa đựng một ý nghĩa đặc biệt. Nhưng có lẽ không thể nào lý giải hết các cung bậc cảm xúc trong những vòng ôm của mẹ dành cho con. Những cử chỉ vỗ về tuy giản đơn nhưng lại là dưỡng chất tinh thần giúp cho con trẻ cảm thấy mình được yêu thương, được che chở để khôn lớn, trưởng thành.

Chị nhớ về những ngày mẹ chị còn sống. Như bao đứa trẻ khác, chị cũng khát khao được mẹ ôm vào lòng. Một chiều đi học về, ngang qua con hẻm nhỏ, chị thấy cô bạn học đang nũng nịu, hạnh phúc trong vòng tay của mẹ bạn ấy. Chị chạy một mạch về nhà với nụ cười rạng rỡ trên môi. Cô bé lên 10 hồi ấy vội cất cặp sách rồi ù xuống bếp. Chị cất tiếng gọi: Mẹ...! Mẹ chị quay ra, nụ cười tròn đầy, hiền hậu trên đôi má lúm. Nhưng rồi chị bỗng khựng lại vì... mẹ chị đã không còn đôi cánh tay để có thể ôm chị suốt mười năm nay. Có chuyện gì vậy con gái? Câu hỏi của mẹ khiến chị luống cuống. Chị nhẹ nhàng bước lại ôm chầm lấy mẹ và khóc. Vòng tay bé nhỏ của chị bao trọn tấm thân gầy rộc của mẹ.

Chị chưa bao giờ được mẹ ôm, nhưng chị cảm nhận được tình yêu thương của mẹ dành cho chị như ngàn vạn lần những cái ôm như thế. Những lần sau đó, chị không hề mặc cảm, tự ti trước những lời chọc ghẹo của bạn bè; cũng không buồn bã, trốn tránh khi thấy mẹ mình mất đi đôi cánh tay. Và rồi, chị không quên ôm mẹ mỗi ngày, với tâm niệm vòng ôm dù xuất phát từ mẹ hay chị thì đều ấm áp và tràn đầy năng lượng như nhau.

Hơn 40 năm sống trên đời, mẹ chị đã bù lại cho chị bằng những yêu thương, săn sóc, bằng những nụ cười trìu mến, bằng tất cả những tình cảm khiến chị cảm thấy yên tâm học hành, sống an nhiên với cuộc đời. Ngày chị lấy chồng, mẹ chị chỉ đứng tựa cửa nhìn ra. Nước mắt lưng tròng, chân bước đi mà lòng chị lại muốn quay về bên mẹ để được ôm lấy mẹ mỗi ngày. Với chị, mẹ vẫn là chốn tựa nương an toàn nhất trong cuộc đời. Hạnh phúc ấy khiến chị hãnh diện và thấy mình diễm phúc hơn bao người!

Rồi mẹ ra đi sau cơn bạo bệnh, vòng ôm của chị lại dành hết cho con mình. Chị vẫn nhớ như in ngày con chào đời, mặc dù còn rất nhiều bỡ ngỡ, lạ lẫm bởi lần đầu tiên làm mẹ nhưng cảm giác ấm áp khi ôm con khiến chị rung động đến bật khóc. Chị biết mọi đứa trẻ trên đời này đều thiết tha với hơi ấm và vòng tay yêu thương của mẹ. Mỗi ngày con lớn lên, vòng tay chị cũng ngày một rộng hơn, cái ôm của chị dành cho con không đơn giản chỉ là sự bảo vệ, cưng nựng mà còn là một cách để vỗ về, an ủi hay khuyến khích, khen ngợi sự cố gắng của con. Chị nhận thấy những tháng ngày làm mẹ của mình chưa bao giờ tuyệt vời hơn thế. Và chị biết rằng, cũng như chị ngày xưa, con rất cần những vòng ôm của mẹ.

Câu chuyện có thật về em bé sống lại nhờ cái ôm của người mẹ đã lay động đến trái tim chị. Nó như một phép màu cổ tích trong cuộc sống đời thường. Vòng tay người mẹ ấy cứ ôm lấy đứa con vừa mới sinh ra đã tưởng như không còn ở trên cõi đời này. Vậy mà, chỉ 5 phút sau, đứa trẻ bắt đầu cựa mình rồi thở nhịp đều đều. Và đứa trẻ đã sống lại trong niềm hạnh phúc vỡ òa của tất cả mọi người.

Ai đó bảo rằng, sự âu yếm yêu thương, những vòng ôm của mẹ chính là quà tặng giản dị nhất dành cho con. Con cái đến với cha mẹ là cái duyên. Tình mẫu tử là thứ tình cảm thiêng liêng nhất. Ấy vậy mà trong xã hội vẫn có nhiều người làm mẹ nỡ bỏ đi đứa con mình rứt ruột đẻ ra...

Một ngày với chị, ngoài công việc cơ quan, chị luôn tự dặn lòng mình và thực hiện chúng mỗi ngày, ấy là dành những vòng ôm ấm áp cho con. Chị ôm con buổi sáng vì biết con sẽ rất vui khi bắt đầu một ngày mới. Chị ôm con lúc chiều về để con cảm nhận được phần thưởng đầy ý nghĩa sau một ngày cố gắng. Và một cái ôm cuối ngày, chị đưa con vào giấc ngủ, con yên tâm ngon giấc vì biết luôn có mẹ ở bên. Chị xem đó là một sự kết nối cần thiết để tạo nên hạnh phúc trong cuộc sống: những vòng ôm kỳ diệu!

Xanh Nguyên

Bài viết hay? Hãy đánh giá bài viết

  • Quan tâm nhiều nhất
  • Mới nhất

15 trả lời

15 trả lời