Tuấn Trần trưởng thành trong diễn xuất “Mang mẹ đi bỏ”

Tuấn Trần trở lại màn ảnh với vai Hoan – nhân vật mang nhiều tổn thương nội tâm trong “Mang mẹ đi bỏ”, một câu chuyện cảm động về tình mẫu tử và những giằng xé của lòng hiếu thảo.

Bộ phim cũng là bước tiến mới, cho thấy sự nghiêm túc và nỗ lực của nam diễn viên trong việc khẳng định vị trí trong lòng công chúng. Tuấn Trần đã có những chia sẻ với Đài Hà Nội về vai diễn mới cũng như hành trình nghệ thuật của anh.

Phóng viên: Tuấn Trần đang gây chú ý với vai diễn Hoan trong phim “Mang mẹ đi bỏ”. Anh ấn tượng điều gì về nhân vật này?

Diễn viên Tuấn Trần: Có rất nhiều điều khiến tôi ấn tượng. Trước hết là một kịch bản rất hay, giàu cảm xúc. Nhân vật Hoan trong phim đã chạm đến cảm xúc của tôi, mang một tâm lý phức tạp, chịu nhiều tổn thương và khác hẳn những vai diễn trước đây. Đó là lý do đầu tiên tôi thích dự án này. Bên cạnh đó, việc được làm việc với một ê-kíp đến Hàn Quốc cũng là cơ hội quý để tôi học hỏi nhiều điều và trải nghiệm thêm những góc nhìn mới về điện ảnh.

Phóng viên: Hoan là một vai diễn nặng về tâm lý. Có phân đoạn nào khiến anh phải vượt qua giới hạn của bản thân để thể hiện trọn vẹn nhất?

Diễn viên Tuấn Trần: Nhân vật Hoan gánh trách nhiệm chăm sóc người mẹ mắc bệnh, trong khi bản thân cũng mang trong mình căn bệnh riêng. Anh ấy trải qua rất nhiều giằng xé, đấu tranh để đưa ra quyết định mang mẹ đi bỏ. Mỗi phân đoạn đều thể hiện một quá trình khó khăn, nên với tôi, cảnh nào cũng là thử thách lớn. Tôi luôn phải tập trung hết suy nghĩ và cảm xúc, cùng đạo diễn và các diễn viên khác tìm cách thể hiện tươi mới, chân thật nhất cho từng cảnh. Dù áp lực rất lớn, nhưng khi hoàn thành và cảm nhận được mình đã chạm tới trái tim của nhân vật, tôi thấy thực sự hạnh phúc.

Phóng viên: Anh nhìn nhận bản thân đang ở đâu trong mặt bằng diễn viên trẻ hiện nay?

Diễn viên Tuấn Trần: Với tôi, cách để đạt được những gì mình mong muốn là phải thật sự yêu nghề và kiên trì với nó. Mỗi vai diễn đến với tôi đều giống như cơ hội cuối cùng để được làm nghề, vì thế tôi luôn trân trọng và tận dụng hết mình. Khi xem lại sản phẩm, tôi thấy mình vẫn còn nhiều thiếu sót, nhưng rất may mắn khi được làm việc cùng ê-kíp chuyên nghiệp, và các cô chú, anh chị diễn viên giàu kinh nghiệm, nhờ vậy mà tôi có cơ hội hoàn thiện và mài giũa bản thân. Sự công nhận của khán giả là động lực lớn để tôi cố gắng hơn nữa và tôi xin hứa sẽ luôn làm hết mình với từng vai diễn, bằng trái tim và cảm xúc chân thành.

Phóng viên: Nhìn lại hành trình làm nghề, Tuấn Trần thấy bản thân đã thay đổi như thế nào?

Diễn viên Tuấn Trần: Điều trưởng thành nhất với tôi là đã thoát ra khỏi “vùng an toàn”. Trước đây, khi nhận một vai diễn, tôi thường lo sợ và suy nghĩ quá nhiều. Nhưng gần đây, tôi học được cách thả cho nhân vật tự sống trong thế giới của nó. Giống như với phim “Mang mẹ đi bỏ”, khi đặt mình vào hoàn cảnh ấy, nhân vật Hoan tự dẫn dắt cảm xúc, biết phải nóng giận ra sao, phải đấu tranh thế nào để giữ mẹ lại hay quyết định mang mẹ đi bỏ. Nhờ vậy, tôi vượt qua được những áp đặt của chính mình và để nhân vật dẫn dắt cảm xúc.

Phóng viên: Nhiều khán giả cho rằng anh khá kín tiếng về đời tư và ít xuất hiện ở các chương trình thực tế – vốn là nơi giúp nghệ sĩ đến gần công chúng hơn. Anh nhìn nhận thế nào về điều này?

Diễn viên Tuấn Trần: Thật ra tôi khá ngại đám đông, nghe có vẻ mâu thuẫn vì là nghệ sĩ mà lại ngại xuất hiện. Tôi cũng muốn tham gia gameshow, nhưng không phải chương trình nào cũng phù hợp, đôi khi còn trùng lịch quay. Điều tôi thích nhất vẫn là được đóng phim, được hóa thân vào nhân vật. Tôi hạnh phúc khi khán giả xem xong lại gọi tôi bằng tên nhân vật, như Quắn trong “Bố già”, Sâu trong “Mai” hay Út Lục Lâm trong “Đất rừng phương Nam”. Với tôi, đó là cách khán giả ghi nhận mình một cách chân thật nhất.

Bài viết hay? Hãy đánh giá bài viết

  • Quan tâm nhiều nhất
  • Mới nhất

15 trả lời

15 trả lời