Thủ tướng Pháp từ chức: Sự hỗn loạn hoàn hảo
Việc Thủ tướng Sebastien Lecornu sớm rời ghế chỉ sau 27 ngày tại vị được xem là bi kịch cá nhân và là thảm kịch chính trị đối với Tổng thống Emmanuel Macron.
Ông Lecornu là thủ tướng thứ 7 trong thời gian ông Macron làm tổng thống từ năm 2017 trở lại đây. Số lượng thủ tướng kỷ lục này là bằng chứng xác thực cho mức độ mất ổn định chính phủ và chính trị - xã hội ở nước Pháp trong thời gian ông Macron cầm quyền. Việc ông Lecornu trở thành thủ tướng có thời gian tại vị ngắn ngủi nhất trong lịch sử nước Pháp làm cho sự hỗn loạn chính trị dai dẳng lâu nay ở đất nước này trở nên hoàn hảo và cuộc khủng hoảng chính phủ hiện tại đang chuyển biến dần theo hướng rất có thể trở thành một cuộc khủng hoảng nhà nước ở nước Pháp.
Sự buông bỏ mau chóng của ông Lecornu có hai nguyên do chính:
Thứ nhất, ông Lecornu lập được danh trên cương vị Bộ trưởng Quốc phòng đã đảm trách cho tới khi được ông Macron đề cử làm Thủ tướng Pháp nhưng chưa đủ mức độ dạn dày kinh nghiệm chính trường để có thể yên ổn đi giữa hai làn đạn là phe cánh tả và phía cực hữu, dân tuý, dân tộc chủ nghĩa quyết dùng việc hạ bệ thủ tướng để buộc ông Macron phải từ chức hoặc ít nhất phải giải tán quốc hội và tiến hành tổng tuyển cử trước thời hạn. Do dó, chỉ cần phe Đảng Cộng hoà biểu lộ không hài lòng và đưa ra những điều kiện tiên quyết về chính sách lẫn nhân sự mà ông Lecornu không thể đáp ứng được, ông Lecornu biết được rằng không thể trụ lại được nữa và từ chức là cách vớt vát tốt nhất những gì còn có thể vớt vát cà cứu vãn được cho chính thể diện và uy danh của mình.
Thứ hai, với cục diện quyền lực chính trị hiện tại trong Quốc hội Pháp, ông Lecornu sẽ không tránh được kết cục cầm quyền đoản thọ như những người tiền nhiệm nếu không tự giải thoát chính mình từ rất sớm. Phe cánh chính trị của ông Macron, phe cánh tả và phe cực hữu, dân tuý, dân tộc chủ nghĩa ngang ngửa nhau trong quốc hội. Hai phe kia không hợp tác hay liên minh với phe cánh của ông Macron mà còn đồng hành với nhau trong chuyện chống phá ông Macron cầm quyền. Họ làm cho ông Levornu không thể yên ổn cầm quyền nhằm khiến cho ông Macron không thể thành công trong cầm quyền. Nước Pháp trở nên hỗn loạn và bất định về chính trị và xã hội rối ren là vì vậy.
Tình thế ngày càng thêm khó khăn và phức tạp đối với ông Macron. Tình thế này không phải mới xuất hiện. Có thể thấy, ông Macron hoặc đã quá tự tin khi xa rời diễn biến thực tế về chính trị - xã hội ở nước Pháp hoặc bế tắc ý tưởng giải pháp khắc phục và thoát khó. Hiện tại, ông kiên định chủ ý tiếp tục cầm quyền cho tới hết nhiệm kỳ vào năm 2027, không rũ khăn áo ra đi như Tổng thống Charles de Gaulles trong tình cảnh tương tự.