Thất bại thì làm lại từ đầu

Thất bại chỉ là một nốt lặng trong bản nhạc đời. Và nếu đủ dũng khí làm lại từ đầu, chính nốt lặng ấy sẽ giúp bản nhạc vang xa hơn.

Có những ngày ta bỗng thấy lòng mình chùng xuống… chỉ vì một nỗi buồn bất ngờ đến mà không báo trước. Người mạnh mẽ đến đâu cũng có lúc lạc lối, vấp ngã, đau lòng, có lúc mất niềm tin vào ngày mai. Nhưng rồi, thời gian sẽ dịu lại… để ta nhận ra rằng: thất bại chỉ là một nốt lặng trong bản nhạc đời. Và nếu đủ dũng khí làm lại từ đầu, chính nốt lặng ấy sẽ giúp bản nhạc vang xa hơn.

Tôi có một người bạn, cô ấy là một người phụ nữ được nhiều người ngưỡng mộ. Sự nghiệp ổn định, ngoại hình rạng rỡ, và hơn hết, một cuộc hôn nhân mà ai cũng nghĩ là viên mãn. Cho đến một ngày, khi hạnh phúc tưởng như đang nở rộ, cô bỗng nhận ra chồng mình đã chọn bước chân về phía khác.

Cô không níu kéo. Không ồn ào trách móc. Chỉ lặng lẽ buông tay, trả anh về con đường anh chọn. Nhưng cái đau không nằm ở buông hay giữ, mà ở những đêm dài tưởng như không thở nổi. Thời gian như ngừng lại, lòng người như bị bỏ lại phía sau. Cô không biết trách ai, và lại càng không thể trách mình.

Đã có lúc cô rơi vào khoảng tối, nơi nước mắt nhiều hơn cả giấc ngủ. Thế nhưng, hóa ra giông bão nào rồi cũng qua. Khi bước ra khỏi những tháng ngày nặng nề ấy, cô như được tái sinh. Mạnh mẽ hơn. Lạc quan hơn. Và trưởng thành hơn trong cách yêu, cách giữ lấy hạnh phúc của mình. Cô nói với tôi: Nếu chọn sai đường, thì chọn thêm lần nữa. Cô không ngại đi lại, chỉ sợ bỏ lỡ hạnh phúc vốn dành cho mình.

Cuộc hôn nhân cũ giống như một mảnh đất bị cày xới. Nhưng chính từ những đường xới ấy, hạt mầm mới được nảy lên, xanh hơn, bền rễ hơn. Cô gặp người đến sau - một người đủ nhẹ nhàng để xoa dịu, đủ kiên nhẫn để yêu thương. Và lần gặp lại gần đây nhất, tôi thấy cô tươi tắn hẳn lên. Mỉm cười khi nhắc tới người mới, đôi mắt cô long lanh như đã quên hết những nỗi buồn năm cũ.

Hóa ra thất bại không đáng sợ. Buông xuôi mới là điều đáng sợ nhất. Bởi nếu ta chịu đứng lên sau vấp ngã, biết làm mới mình sau những đau thương, thì thất bại chỉ là bước đệm để hạnh phúc có cơ hội gõ cửa thêm lần nữa.

Có ai đó đã từng nói: “Thất bại không phải là điều kết thúc, mà là bước đệm cho thành công” (William Ward). Có lẽ, đúng vậy, người dám làm lại từ đầu, chính là người không bao giờ mất đi cơ hội hạnh phúc.

Chợt nghĩ, trong đời mình, tôi cũng từng có những lần vấp ngã. Không phải ở tình yêu, nhưng ở những ước mơ dang dở, những dự định bỏ dở giữa chừng vì sợ thất bại. Có những ngày, tôi cứ nghĩ chỉ cần cố thêm một chút, mọi thứ sẽ tốt hơn. Nhưng rồi lại nản lòng chỉ vì một lời phê bình, một cú trật nhịp, một kết quả không như mong muốn.

Hóa ra, đôi khi ta bỏ cuộc không phải vì ta không có khả năng, mà vì ta đã tự phủ lên mình một lớp sương nghi ngờ. Cần nhiều dũng cảm để đứng dậy sau thất vọng với người khác, nhưng cũng cần rất nhiều dũng cảm để đứng dậy sau thất vọng với chính mình.

Câu chuyện của người bạn khiến tôi nhận ra: thất bại không đến để đóng lại cánh cửa, mà để nhắc mình rằng còn những con đường khác, những cánh cửa khác - nếu ta đủ bình tĩnh để mở ra. Đôi khi điều đẹp đẽ nhất không phải là ta giữ được điều mình muốn, mà là ta học được cách buông bỏ để nhận về điều xứng đáng với mình hơn.

Chúng ta không thể chọn cách mình vấp ngã nhưng ta luôn có thể chọn cách đứng dậy. Và ngày mai, rất có thể sẽ dịu dàng hơn hôm nay, nếu ta dám bước thêm một lần nữa.

Vân Tiên

Bài viết hay? Hãy đánh giá bài viết

  • Quan tâm nhiều nhất
  • Mới nhất

15 trả lời

15 trả lời