Sen trên giấy Dó
Lựa chọn vẽ sen trên giấy Dó truyền thống có lẽ là một cách sống chậm, sống thật của họa sĩ Đào Thành Dzuy và đó là cách ông giữ lại những gì đang dần phai nhạt.
Họa sĩ Đào Thành Dzuy đã dành hơn ba thập kỷ gắn bó với sen hồ Tây. Sen trong tranh của họa sĩ Đào Thành Dzuy không hề hoàn hảo: cánh có thể rách, lá có thể úa, nhưng chính những điều ấy mới là vẻ đẹp thật.
Họa sĩ Đào Thành Dzuy chia sẻ: "Sen hồ Tây nó khác lạ và đẹp. Nó có những cái diềm như là bèo, rất mềm mại, khác với lá sen ở những vùng miền khác. Nụ sen không phải là chính mà lá mới là chính. Bởi vì tôi thấy hình họa của lá nó đẹp nhất là khi có gió, nó tạt phía sau của chiếc lá sen lên, màu xanh bạc bạc, trông rất sinh động".
Sen trong tranh họa sĩ Đào Thành Dzuy còn mang dấu ấn đặc biệt của chất liệu. Anh chọn giấy Dó truyền thống - thứ giấy từng được dùng để viết sắc phong, để in tranh dân gian, làm nền cho những nét vẽ của mình. Trên bề mặt thô mộc và thấm hút ấy, từng lớp màu loang chậm, lặng lẽ tan ra như chính sương sớm hồ Tây. Trong tranh của Đào Thành Dzuy, vẻ đẹp của sen hồ Tây không nằm trong sự rực rỡ, mà ở cái mỏng manh, tĩnh lặng.
Sự kết hợp giữa truyền thống và đương đại, giữa giấy Dó và hơi thở đầm sen tạo nên một thứ ngôn ngữ riêng, rất Hà Nội, rất bản sắc và cũng rất cá tính. Giấy Dó vốn mỏng manh, dễ thấm, rất khó kiểm soát, tranh trên giấy Dó đòi hỏi người vẽ phải quyết đoán và tinh tế, gần như vẽ một lần là xong. Giấy Dó hút màu, giữ vết và để lại những ngẫu nhiên không thể điều khiển, giống như sen, không thể thúc ép, chỉ có thể quan sát và để nó nở theo thời gian của riêng nó.
Hoạ sĩ Đào Thành Dzuy đã tìm được tự do sáng tạo, vừa giữ được tính truyền thống, vừa mở ra không gian biểu đạt mới mẻ. Giấy Dó tưởng mong manh, lại là nơi chứa đựng cả một thế giới trầm lắng, tinh tế mà ông đã họa ra.
Hoạ sĩ Đào Thành Dzuy cho hay: "Phần lớn các hoạ sĩ ai cũng sử dụng giấy Dó, nhưng thường là để ký hoạ hay là một kiểu phác thảo. Còn tôi muốn đẩy giấy Dó trở thành tác phẩm".
Mỗi bức tranh trên giấy Dó không chỉ là hình ảnh, mà là một lát cắt, một cảm giác. Giữa thời đại công nghệ số của cuộc sống hiện đại, lựa chọn vẽ trên giấy Dó truyền thống có lẽ là một cách sống chậm, sống thật. Và trong từng nét sen mảnh khảnh ấy, là một Hà Nội đang được gìn giữ bằng sự tinh tế, lặng lẽ, nhưng đầy nội lực.