Lưu giữ ký ức cùng máy ảnh cổ
Cửa tiệm Aeglab nằm gữa con phố Bạch Mai hàng chục năm nay, dần trở thành là điểm hẹn của những người đam mê nhiếp ảnh cổ.
Ông Vũ Đình Thanh là một thợ tráng phim có tiếng ở Hà Nội. Mỗi ngày, ông đều đến phòng lab quen thuộc để tạo ra hàng nghìn bức ảnh từ những chiếc máy ảnh cổ. Ông Thanh chia sẻ: "Nhiếp ảnh đi theo tôi từ lúc còn là sinh viên. Tôi học tài chính nhưng lại vào Báo Nhi đồng làm việc. Tôi theo nghề ảnh, được gọi đi chụp cho người ta. Đến khoảng năm 2010 thì máy phim bắt đầu đi xuống. Ngành nhiếp ảnh dịch vụ, các thợ chuyên nghiệp bắt đầu sử dụng sang máy ảnh số".
Anh Vũ Xuân Cảnh là người học trò của ông Thanh, gắn bó với công việc tráng phim được 5 năm. Từ ngày đầu còn bỡ ngỡ, giờ đây, anh đã khá thuần thục kỹ thuật tráng phim cũng như định dạng và kích cỡ của các loại phim. Anh Cảnh cho hay: "Khi tráng phim, bắt buộc phải ở trong phòng tối. Nếu tráng thủ công thì mất khoảng 20 phút mỗi cuộn so với phim đen trắng".
Những người đam mê nhiếp ảnh cổ điển thường tìm đến tiệm tráng phim của ông Thanh để gửi gắm cuộn phim đã chụp, đồng thời cùng trao đổi về kỹ thuật, kinh nghiệm trong nhiếp ảnh. Phòng lab tráng phim nhỏ nhờ vậy mà đông vui suốt cả ngày, gồm: người chụp ảnh, người đến tráng phim và nhận ảnh tráng.
Hiện tại, một ngày của ông Thanh không chỉ là công việc trong căn phòng tối, mà còn là khoảng thời gian sáng tác nghệ thuật với chiếc máy phim đặc biệt khi có khách hàng tìm đến. Dù thời gian trôi đi, dù công nghệ và máy ảnh số đã phát triển vượt bậc nhưng những tiệm lab tráng phim, bán máy ảnh cổ vẫn có sức sống riêng. Bởi lẽ, nhiều người Hà Nội yêu sự hoài niệm vẫn có thói quen chọn cách riêng để lưu giữ ký ức của mình: chậm rãi, tỉ mỉ và đầy trân trọng.














