Lung linh Tháp nước Hàng Đậu | Hà Nội tin mỗi chiều

Nhờ hệ thống chiếu sáng nghệ thuật, Tháp nước Hàng Đậu trở nên lung linh, thành một điểm nhấn của đêm Hà Nội trong những ngày này.

Hà Nội đang bước vào những ngày tháng Tám lịch sử, rực rỡ cờ hoa chào mừng 80 năm Cách mạng tháng Tám thành công và Quốc khánh 2/9. Giữa bầu không khí ấy, thành phố không chỉ trang hoàng đường phố bằng màu sắc lễ hội, mà còn chọn cách hồi sinh những công trình, không gian gắn liền với ký ức đô thị. Đó không chỉ là “tô điểm” cho diện mạo Thủ đô, mà còn là một lựa chọn mang tính chiến lược: tôn vinh quá khứ để nuôi dưỡng hiện tại và kiến tạo tương lai.

Điểm nhấn rõ nhất chính là Tháp nước Hàng Đậu - công trình hơn 130 năm tuổi. Tháp nước Hàng Đậu đã được “khoác áo mới” hệ thống đèn trang trí hiện đại, sử dụng ánh sáng tập trung, có thể điều chỉnh góc chiếu và màu sắc để tôn lên các chi tiết kiến trúc quan trọng, tạo hiệu ứng ánh sáng độc đáo, giúp di tích trở nên ấn tượng và thu hút vào ban đêm.

Theo UBND phường Ba Đình, bằng nguồn vốn xã hội hóa, Tháp nước Hàng Đậu đã được “khoác áo mới” với hệ thống đèn trang trí hiện đại, sử dụng ánh sáng tập trung, có thể điều chỉnh góc chiếu và màu sắc để tôn lên các chi tiết kiến trúc quan trọng, tạo hiệu ứng ánh sáng độc đáo, giúp di tích trở nên ấn tượng và thu hút vào ban đêm. Nhiều người dân đã ngỡ ngàng trước vẻ đẹp mới của Tháp nước Hàng Đậu vào ban đêm khi đến Hà Nội du lịch. Họ cho rằng, di tích không chỉ trở nên ấn tượng vào ban đêm mà còn giữ được vẻ đẹp và tính thẩm mỹ của kiến trúc, thu hút du khách ngay từ cái nhìn đầu tiên.

Tháp nước Hàng Đậu (tên ban đầu: Đài đầu; tên khác: Bốt Hàng Đậu, Nhà máy nước tròn) tọa lạc tại phố Hàng Đậu, phường Ba Đình, Hà Nội. Tòa tháp được xây dựng vào năm 1894 cùng với Tháp nước Đồn Thủy và đóng vai trò là nơi cấp nước cho thành phố những năm Pháp thuộc, sau này trở thành một di tích lịch sử của Thủ đô. Những ngày này, nhờ hệ thống chiếu sáng nghệ thuật, tháp nước bỗng trở thành một điểm nhấn của đêm Hà Nội. Trước đó, từng đứng lặng lẽ, Tháp nước Hàng Đậu, đã bất ngờ được "đánh thức" vào cuối năm 2023. Lần đầu tiên trong lịch sử 130 năm tồn tại, không gian bên trong của di sản công nghiệp này đã mở cửa đón công chúng, trở thành một không gian nghệ thuật độc đáo trong khuôn khổ Lễ hội Thiết kế Sáng tạo Hà Nội. Sự kiện này đã tạo nên một tiếng vang lớn, thu hút sự quan tâm đặc biệt của người dân Thủ đô và du khách.

Tuy nhiên, cũng cần thẳng thắn nhìn nhận rằng, “ánh sáng” trên tháp Hàng Đậu mới chỉ là bước khởi đầu. Theo nhiều chuyên gia đô thị, di sản muốn “sống” thực sự thì phải có ba yếu tố: bảo tồn nghiêm ngặt, hoạt động văn hóa liên tục và quản lý không gian công cộng. Nếu tháp nước chỉ dừng ở việc thắp sáng rồi bỏ mặc, nó sẽ lại rơi vào lãng quên. Điều quan trọng là phải có cơ chế thẩm định mọi can thiệp để không phá vỡ giá trị gốc, đồng thời tổ chức hoạt động văn hóa, nghệ thuật thường xuyên để duy trì sức sống. Đây chính là thách thức lớn nhất: làm sao để di sản không chỉ “lung linh một mùa lễ hội”, mà gắn bó lâu dài với cộng đồng.

Tương tự, việc chỉnh trang phố Hàng Than với cổng chào hình bánh cốm và công nhận nghề làm cốm là nghề truyền thống Hà Nội cũng mang nhiều tầng ý nghĩa. Nó không chỉ tôn vinh một sản vật quen thuộc, mà còn “đóng dấu” bản sắc cho một không gian phố nghề. Nhưng câu hỏi đặt ra: liệu chỉ dựng cổng chào và gắn biển nghề đã đủ để biến nơi đây thành điểm đến du lịch hấp dẫn? Câu trả lời là chưa. Để một “phố nghề” thật sự sống động, cần cả sản phẩm đặc trưng, không gian trải nghiệm, chuẩn mực chất lượng và chiến lược quảng bá.

Nhìn rộng ra, những động thái này của phường Ba Đình phản ánh một định hướng lớn của Hà Nội: coi di sản là “nguồn lực mềm” cho phát triển đô thị. Tour đêm “Tiếng chuông Trấn Vũ”, phố nghề đúc đồng Ngũ Xã, tuyến phố ẩm thực Đảo Ngọc - Ngũ Xã… tất cả đều nằm trong bức tranh công nghiệp văn hóa và kinh tế ban đêm mà thành phố đang kiên trì xây dựng. Đây là hướng đi đúng, bởi Hà Nội không thể chỉ dựa vào sản xuất công nghiệp hay dịch vụ truyền thống, mà cần tạo ra giá trị mới từ chính bản sắc và ký ức đô thị.

Cách làm này của Hà Nội được người dân ủng hộ ở ba điểm. Thứ nhất, nó tạo ra sự thay đổi hữu hình, người dân có thể thấy ngay trên từng con phố, từng công trình. Thứ hai, nó giúp quá khứ không nằm trong bảo tàng khép kín, mà hiện diện trong đời sống hàng ngày, khi du khách hay người dân bộ hành qua phố, mang theo chiếc bánh cốm để cảm thấy yêu hơn sản vật tinh tuý của Thủ đô. Thứ ba, nó mở ra nguồn lực phát triển mới từ du lịch và kinh tế ban đêm. Đây là những mũi nhọn mà Hà Nội đã xác định rõ. Tất nhiên, chúng ta vẫn phải cảnh giác với nguy cơ thương mại hóa quá mức. Nhưng nếu giữ được sự thận trọng, hài hòa như cách đang làm ở Hàng Đậu hay Hàng Than, thì di sản không những không bị phai nhạt, mà còn trở thành niềm tự hào sống động, bền vững.

Bên cạnh đó, để duy trì và phát triển bền vững nguồn “vàng mềm” này hiệu quả, thời gian tới, Hà Nội cần có chính sách hỗ trợ hộ kinh doanh truyền thống và quan trọng hơn, phải tái đầu tư một phần nguồn thu cho bảo trì, bảo tồn. Nếu không, chúng ta chỉ đang khai thác mà không “nuôi dưỡng” di sản.

Bài viết hay? Hãy đánh giá bài viết

  • Quan tâm nhiều nhất
  • Mới nhất

15 trả lời

15 trả lời