Lan tỏa tình yêu ca trù

Ca trù có nhiều tên gọi, tùy từng địa phương, từng thời điểm mà hát ca trù còn gọi là hát ả đào, hát cửa đình, hát cửa quyền, hát cô đầu, hay hát nhà trò...

Đây là một loại hình nghệ thuật có từ lâu đời, độc đáo và có ý nghĩa đặc biệt trong kho tàng âm nhạc Việt Nam, gắn liền với lễ hội, phong tục, tín ngưỡng, văn chương, âm nhạc, tư tưởng, triết lý sống của người Việt.

Sinh ra và lớn lên ở vùng quê xứ Đoài giàu truyền thống văn hóa lịch sử, ngay từ khi còn trẻ, nghệ nhân ưu tú Phùng Thị Hồng đã đam mê làn điệu dân ca truyền thống. Tình cờ được gặp gỡ và lắng nghe làn điệu ca trù từ những nghệ nhân gạo cội, tình yêu ca trù đã nhen nhóm trong bà. Từ năm 1990 nghệ nhân ưu tú Phùng Thị Hồng bắt đầu tìm tòi học hỏi hát ca trù. Do nặng lòng với nghệ thuật ca trù và mong muốn loại hình văn hóa dân gian này không ngừng lan tỏa, bà đã truyền dạy ca trù cho những người có chung niềm đam mê.

Nghệ nhân ưu tú Phùng Thị Hồng chia sẻ: "Tôi càng đi truyền dạy, lan tỏa bao nhiêu thì tôi càng tự học thêm bấy nhiêu. Ca trù lạ lắm, mình đi dạy thế này mới có nhiều cơ hội để biết cách truyền tải và lan tỏa được tới mọi người".

Đến nay, sau hơn 30 năm, nghệ nhân ưu tú Phùng Thị Hồng vẫn luôn đau đáu với nghệ thuật ca trù. Hễ có thời gian là bà lại khăn gói lên đường đến các nơi để truyền dạy ca trù cho những người đam mê môn nghệ thuật dân gian này. Số lượng học viên theo học bà đã lên tới vài trăm người, trong đó có nhiều người đã thành danh.

Cùng với việc truyền dạy, nghệ nhân ưu tú Phùng Thị Hồng còn viết lời mới dựa trên các làn điệu cổ của ca trù như: hát liễu, hát nói, bắc phản… Sự cống hiến thầm lặng nhưng bền bỉ của những nghệ nhân như bà Hồng chính là "ngọn lửa" không bao giờ tắt để sưởi ấm và soi đường cho ca trù trong dòng chảy hiện đại.

Bài viết hay? Hãy đánh giá bài viết

  • Quan tâm nhiều nhất
  • Mới nhất

15 trả lời

15 trả lời