Dậy sớm đi chợ phiên Hạ Bằng

Người ta tìm đến chợ Hạ Bằng không chỉ bởi sự hồn hậu, chất phác của người dân nơi đây, mà còn bởi nơi đây luôn lưu giữ nét văn hóa truyền thống của những phiên chợ đồng bằng Bắc Bộ.

Ở ngoại thành Hà Nội có những phiên chợ tồn tại cả trăm năm nhưng vẫn giữ được những nét độc đáo, mang đặc trưng riêng có của chợ phiên đồng bằng Bắc Bộ. Diễn ra đều đặn vào các tháng trong năm, chợ phiên Hạ Bằng hay chợ Roi (thuộc xã Thạch Thất), không chỉ là nơi người dân trao đổi hàng hóa bao năm qua, mà còn tạo nên một không gian văn hóa đặc sắc của phiên chợ nơi ngoại thành Hà Nội.

Sớm tinh mơ, những người dân quanh vùng đã đến chợ phiên ở Hạ Bằng để trao đổi hàng hóa. Đều đặn diễn ra vào mỗi buổi sáng các ngày mùng 3, 5, 8, 10, 13, 15, 18, 20, 23, 25, 28, và 30 âm lịch hàng tháng, phiên chợ có đầy đủ mọi mặt hàng thiết yếu phục vụ nhu cầu của người dân. Từ rau củ quả tươi ngon cho đến các loại nhu yếu phẩm hàng ngày. Mây tre đan được xem là mặt hàng nổi bật của chợ Roi Hạ Bằng, bởi nơi đây chính là cái nôi của làng nghề mây tre đan nổi tiếng bậc nhất xứ Đoài.

Sáng sớm ở ngoại thành, thời tiết có phần giá lạnh hơn các thời điểm khác trong ngày. Thế nhưng chị Hưởng vẫn dậy thật sớm để đi chợ phiên. "Ở đây là chợ dân sinh, nên mọi thứ vẫn như thường lệ. Bà con ở đây rất thân thiện, hàng hoá đều do bà con làm ở quê mang tới bán", chị chia sẻ.

7 giờ sáng, dù trời có chút mưa lạnh, không khí chợ phiên vẫn sôi động và tấp nập. Hàng sửa khóa của anh Hợp ngày phiên nào cũng đông khách xếp hàng, bởi bà con đi chợ luôn tin tưởng vào tay nghề lâu năm của anh. Họ chờ đợi đến ngày phiên để đến đây thay và sửa khóa.

Người ta tìm đến chợ Hạ Bằng không chỉ bởi sự hồn hậu, chất phác của người dân nơi đây, mà còn bởi nơi đây luôn lưu giữ nét văn hóa truyền thống của những phiên chợ đồng bằng Bắc Bộ. Ví như gian thuốc Nam của bà Nguyễn Thị Nùng. Nhiều năm nay ở chợ Roi Hạ Bằng, những bài thuốc gia truyền được bà mang đến chợ phiên đã giúp bà con trong vùng chữa trị được nhiều chứng bệnh phổ thông. Bà Nùng cho biết: "Các bệnh đơn giản, tôi có thể bốc các vị thuốc nam cho nhân dân. Làm đến đâu cung cấp đến đó để đảm bảo vệ sinh sạch sẽ. Tôi đi bán có đồng nào thì dùng để mua quà cho các cháu, cũng được nhiều bà con tin tưởng, không phải mời chào".

Ở một góc chợ là hàng cắt tóc của ông Nguyễn Văn Giáp. Chỉ vỏn vẹn một chiếc ghế gỗ và mảnh gương nhỏ vừa đủ để soi. Ông Giáp đã gắn bó với chợ phiên nhiều năm nay. Anh Quyền đã quá quen với cách cắt tóc của ông Giáp, nên dù có rất nhiều tiệm gần nhà, anh vẫn đợi đến ngày chợ phiên để được ông Giáp cắt tóc.

Trong cái rét ngọt của buổi sáng mùa đông, người dân ngoại thành Hà Nội vẫn giữ thói quen dậy thật sớm để đi chợ phiên - một nét sinh hoạt truyền thống vẫn được gìn giữ qua nhiều thế hệ. Người ta đến chợ không chỉ để mua sắm nhu yếu phẩm, mà còn là cách để tận hưởng bầu không khí hối hả, tất bật nhưng vô cùng thân thuộc và ấm áp ở chốn thôn quê.

Bài viết hay? Hãy đánh giá bài viết

  • Quan tâm nhiều nhất
  • Mới nhất

15 trả lời

15 trả lời