Đánh bóng bàn buổi chiều
Bóng bàn là môn thể thao tưởng chừng đã bị lãng quên nhưng vẫn đang âm thầm hiện hữu ở rất nhiều khu tập thể, khu chung cư, các cơ quan và phòng tập.
Cứ sau mỗi giờ làm việc, nhiều người lại tìm đến với môn thể thao bóng bàn như cách để giải tỏa căng thẳng và rèn luyện sự nhanh nhẹn và dẻo dai cho bản thân.
Chiều nào cũng vậy, từ khi lũ trẻ được nghỉ hè, anh Nguyễn Đồng Tú (phường Hà Đông, Hà Nội) lại có thêm đồng đội để tập luyện môn thể thao mà anh vô cùng yêu thích từ khi còn trẻ.
Anh Tú chia sẻ: "Mình bắt đầu chơi bóng bàn từ lúc còn rất bé. Nhưng sau đó đến khi lớn thì mình lại đam mê môn tennis. Sau đó mình đi chơi bóng đá và bị chấn thương. Đến năm 2018 thì mình bắt đầu quay trở lại chơi môn bóng bàn. Mình thấy các bác lớn tuổi vẫn chơi bóng bàn, mình thấy rất hay nên khi về đây đã bắt đầu gây dựng CLB bóng bàn. Đến nay CLB vẫn duy trì, sinh hoạt đều đặn và phát triển".
Nơi tập luyện bóng bàn của bố con anh Tú nằm ở khu nhà cộng đồng ngay dưới chân chung cư. Các thành viên của CLB hầu hết cũng đều sinh sống quanh đây nên không phải di chuyển xa.
Trên bàn bóng, không có ranh giới giữa nam hay nữ, giữa người giỏi hay mới học. Những chị em phụ nữ cũng góp mặt khá đều đặn trong các buổi chơi bóng bàn vào các buổi chiều muộn.
Bóng bàn còn hấp dẫn ở chỗ mọi người có thể chia đội để thi đấu với nhau. Nam với nam, nữ với nữ, hoặc nam nữ phối hợp. Các em nhỏ cũng có thể tham gia thi đấu. Điều đó giúp gắn kết các thành viên trong từng gia đình và cả CLB với nhau.
Bóng bàn đã trở thành một phần tuổi thơ của nhiều em nhỏ. Cậu bé Nguyễn Hồng Phúc (phường Đống Đa, Hà Nội) vẫn đều đặn xuống sân tập luyện mỗi chiều. Với em, đây là không gian để rèn sự dẻo dai, luyện phản xạ và nuôi dưỡng đam mê từ sớm.
Em Phúc cho biết: "Em chơi bóng bàn đã được 6 năm và bố là người đầu tiên đưa em đi chơi. Môn này nó lợi cho em được nhanh tay, nhanh mắt; phải tập trung hết 100%, khi chơi không được nhìn ra ngoài bởi lơ đãng một chút là bóng sẽ bay mất".
Đánh bóng bàn đã trở thành một nhịp điệu quen thuộc ở các khu dân cư trong thành phố suốt hàng chục năm qua. Sau giờ tan tầm, cũng là lúc các bàn bóng trở nên sôi động. Cứ thế, ngày qua ngày, một nhịp điệu đã thành thói quen lại bắt đầu âm thầm và đầy gắn kết.