Cà phê Giảng - mùi nhớ, vị thương
Nhắc đến cà phê trứng ta nghĩ ngay đến Giảng, đến thủ đô yên bình. Và khi đặt chân đến Hà thành dạo quanh phố cổ trầm mặc, ta chẳng thể bỏ qua thức uống hữu xạ tự nhiên hương này.
Ly cà phê trứng nóng làm nao lòng lữ khách ngay điểm chạm mơn man đầu lưỡi khiến trái tim vấn vương, thổn thức. Nhấp mùi béo ngầy ngậy của lớp sữa kem trứng vàng mịn hòa quyện trong mùi thơm khen khét của cà phê rang mà không quá đắng. Khẽ rê đầu lưỡi đẩy hương nồng, vị ngậy lên khoang miệng mà nhẩn nha trong không gian vương vất vạt nắng hao gầy chiếu qua tán cây cổ thụ đang cố gắng xua tan chút nồm ẩm còn sót lại của dư vị mùa xuân trên phố Nguyễn Hữu Huân. Du dương trong bản tình ca Phú Quang. Thì tất thảy Hà Nội tan chảy cùng ly cà phê...

Thức quà mỹ vị tưởng chừng đơn sơ mà kỳ công quá đỗi được thưởng thức trong tiết trời Hà Nội nắng hạ chưa tới mà gió xuân còn vương vít, hẳn sẽ khiến những vị khách thêm bền lòng tri âm, tri kỷ.
Tôi đã từng thử cà phê trứng ở nhiều nơi, nhưng không đâu cho tôi cảm giác xao xuyến, tròn vị như khi đến với cà phê Giảng. Nếu như Cappuccino là niềm tự hào của người dân nước Ý thì cà phê trứng Giảng là hương vị hoàn hảo chinh phục vị giác du khách phương xa, là tinh hoa văn hóa rất Hà Nội, đượm nồng Việt Nam.
Hà Nội đâu chỉ có 36 phố phường. Đôi khi ta thương nhớ hương vị Hà thành chính từ ly cà phê Giảng trong con phố nhỏ. Hà Nội có những kỷ niệm không phai làm trái tim ta trở nên non trẻ thổn thức như lúc ban đầu. Hà Nội thương một đời đâu phải tạm thương như lời thơ mà Chế Lan Viên đã từng chắp bút khi lạc bước vào ngõ nhỏ Hà Nội:
"Sương giăng mờ trên ngõ Tạm Thương.
Ngõ rất cụt mà lòng xa thẳm.
Ngõ bảy thước mà lòng muôn dặm.
Thương một đời đâu phải Tạm thương…"
Vũ Tặng